Câu Chuyện Của Người Tu Sĩ
Minh Hạnh dịch Việt. Nguyên tác: The Monk's Story
Một người đàn ông đang lái xe trên con đường, khi đến gần một tu viện thì xe bị hư. Ông đi đến tu viện và gõ cửa. Một vị sư già mở cửa, người đàn ông nói:
Thưa Ngài, xe tôi bị hư trên đường đi ngang qua đây. Ngài có thể cho tôi nghỉ trọ một đêm không?"
Vị tu sĩ ân cần mời anh ta vào tu viện, cho anh ăn bữa tối, thậm chí sửa chiếc xe giùm anh ta. Đêm đó khi người đàn ông đang cố gắng để đi vào giấc ngủ, anh nghe một âm thanh kỳ diệu.
Sáng hôm sau, anh ta hỏi các nhà sư âm thanh gì mà anh nghe được đêm qua, nhưng họ nói,
"Chúng tôi không thể nói cho bạn biết. Bởi vì bạn không phải là vị tu sĩ."
Người đàn ông đã thất vọng, nhưng cám ơn những nhà Sư và đi tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Một vài năm sau đó, cũng người ông đó lại có việc đi ngang qua và xe cũng bị hư máy ngay trước của tu viện năm xưa. Các vị tu sĩ chào đón anh, cho anh ăn, thậm chí sửa chiếc xe của anh ta. Đêm đó, anh cũng nghe âm thanh kỳ diệu mà anh đã nghe mấy năm trước đó.
Sáng hôm sau, ông ta hỏi những âm thanh kỳ diệu đêm qua mà anh nghe được là gì, nhưng các nhà sư trả lời: "Chúng tôi không thể nói cho bạn biết. Bởi vì bạn không phải là một nhà sư"
Người đàn ông trả lời, "Được rồi, được rồi. Tôi phát điên lên vì muốn biết đó là âm thanh gì mà kỳ diệu như thế. Vậy làm thế nào để trở thành một nhà sư?"
Các nhà sư trả lời:
"Bạn phải đi tất cả những nơi trên trái đất này và cho chúng tôi biết có bao nhiêu cỏ và có con số chính xác của sỏi cát. Khi bạn tìm thấy những con số này, bạn sẽ trở thành một nhà sư".
Người đàn ông bèn chuẩn bị tư lương và bắt đầu một cuộc du hành để trở thành nhà Sư. Bốn mươi lăm năm sau, ông ta trở lại và gõ cửa của tu viện đó. Ông nói: "Tôi đã đi du hành khắp nơi trên trái đất và đã tìm thấy những gì các Sư đã yêu cầu. Đó là có 145,236,284,232.00 lá cỏ và 231,281,219,999,129,382.00 sỏi cát trên trái đất.".
Các nhà sư trả lời:
"Xin chúc mừng. Bây giờ bạn là một nhà sư. Và bây giờ chúng ta sẽ chỉ cho bạn cách để biết âm thanh kỳ diệu đó là gì."
Các tu sĩ dẫn người đàn ông đến trước một cánh cửa bằng gỗ, vị tu sĩ trưởng nói:
"Bạn sẽ thấy âm thanh lạ phía sau cánh cửa đó."
Người đàn ông nắm chốt cửa định mở, nhưng cánh cửa đã bị khóa. Ông nói, "Thật là buồn cười. Cánh cửa bị khoá, vậy tôi có thể có chìa khóa không?:
Các nhà sư đã đưa cho ông chiếc chìa khóa, và anh mở cửa. Đằng sau cánh cửa gỗ là một cánh cửa bằng đá. Người đàn ông yêu cầu chìa khóa để cánh cửa đá. Các nhà sư đã đưa cho anh chiếc chìa khóa, và anh mở nó, lại thấy một cánh cửa làm bằng ngọc. Ông yêu cầu chìa khóa và các nhà Sư đưa chìa khóa. Nhưng đằng sau cánh cửa đó là một cánh cửa làm bằng sapphire. Và tiếp tục người đàn ông đã đi qua cánh cửa ngọc lục bảo, bạc, và thạch anh tím.
Cuối cùng, các nhà sư nói, "Đây là chìa khóa cuối cùng để mở cánh cửa cuối cùng".
Người đàn ông thấy nhẹ nhõm nghe như vậy vì ông ta những tưởng là không bao giờ kết thúc. Ông mở khoá cửa, vặn nắm đấm, và đằng sau cánh cửa đó, ông rất ngạc nhiên khi tìm thấy nguồn gốc của âm thanh kỳ diệu đó.
***
Nhưng tôi rất tiếc không thể nói cho bạn biết đó là âm thanh gì vì bạn không phải là tu sĩ...
Minh Hạnh
---------------------------------------------------------------------------------------------------
The Monk's Story
A man was driving down the road and broke down near a monastery. He went to the monastery and knocked on the door. An elderly monk answered the door, and he said, "My car broke down. Do you think I could stay the night?
The monks graciously welcomed him into the monastery, fed him dinner, even fixed his car. As the man tried to fall asleep, he heard a strange sound.
The next morning, he asked the monks what the sound was, but they said,
"We can't tell you. You' not a monk."
The man was disappointed, but thanked them and went on his way.
Some years later, the same man broke down in front of the same monastery. The monks welcomed him, fed him, even fixed his car. That night, he heard the same strange noise that he had heard years earlier.
The next morning, he asked what the noise was, but the monks replied, "We can't tell you. You're not a monk"
The man said, "All right, all right. I'm dying to know. How do I become a monk?
The monks replied,"You must travel the Earth and tell us how many blades of grass there are and the exact number of sand pebbles. When you find these numbers, you will become a monk.
The man set about his task. Forty-five years later, he returned and knocked on the door of the monastery. He said: "I have traveled the Earth and have found what you have asked for. There are 145,236,284,232 blades of grass and 231,281,219,999,129,382 sand pebbles on the Earth."
The monks replied, "Congratulations. You are now a monk. We shall now show you the way to the sound." The monks led the man to a wooden door, where the head monk said, "The sound is right behind that door."
The man reached for the knob, but the door was locked. He said,"Real funny. may I have the key?:
The monks gave him the key, and he opened the door. Behind the wooden door was another door made of stone. The man demanded the key to the stone door. The monks gave him the key, and he opened it, only to find a door made of ruby. He demanded another key from the monks, who provided it. Behind that door was another door, this one made of sapphire. So it went until the man had gone through doors of emerald, silver, topaz, and amethyst.
Finally, the monks said, "This is the last key to the last door".
The man was relieved to no end. He unlocked the door, turned the knob, and behind that door he was amazed to find the source of that strange sound.
But I can't tell you what it was because you're not a monk.
No comments:
Post a Comment